“Hạng Bắc… ngươi có tin ta không?”
Trong thế giới đỏ máu và u tối, mí mắt nặng như đeo chì, ý thức chìm xuống vô hạn, ngay cả suy nghĩ cũng trở thành một việc khó khăn.
“…Cái gì?” Hạng Bắc hỏi.
“Ý ta là, ngươi có còn nguyện ý tin tưởng Trọng Lê Bình Chương ta không? Sau bao nhiêu năm lừa dối như vậy.”